Trong dòng chảy vội vã của cuộc sống hiện đại, có những điều tưởng chừng như đơn giản nhưng lại mang sức nặng ngàn cân. Một trong số đó chính là Viết Về Mẹ. Bạn có bao giờ dừng lại và nghĩ về người phụ nữ vĩ đại ấy, người đã dành trọn cuộc đời mình để yêu thương, che chở và nâng bước chúng ta không? Việc ghi lại những suy nghĩ, cảm xúc và ký ức về mẹ không chỉ là cách thể hiện lòng tri ân, mà còn là một hành trình sâu sắc để kết nối lại với cội nguồn, thấu hiểu bản thân và thậm chí là chữa lành những tổn thương tiềm ẩn. Đây không chỉ là công việc của những nhà văn, nhà thơ, mà là món quà ý nghĩa mà bất cứ ai cũng có thể trao tặng cho mẹ mình, và cho chính mình.
Việc viết về mẹ vượt ra ngoài khuôn khổ của một bài tập làm văn hay một dòng trạng thái ngắn ngủi. Nó là một hành động có chiều sâu, mang lại nhiều giá trị tinh thần to lớn, cả cho người viết lẫn người mẹ (nếu bài viết được chia sẻ).
Đúng vậy, những dòng viết về mẹ chính là cách tuyệt vời nhất để lưu giữ lại những khoảnh khắc, câu chuyện và cảm xúc mà thời gian có thể làm phai nhạt. Mẹ là trung tâm của gia đình, là người nắm giữ những kỷ niệm đẹp nhất của tuổi thơ, những truyền thống văn hóa và cả những bí quyết nấu ăn gia truyền. Khi bạn viết về mẹ, bạn không chỉ ghi lại chân dung của một người, mà còn đang phác thảo nên lịch sử của cả một gia đình, một dòng họ. Những bài viết này sẽ trở thành di sản quý giá để con cháu mai sau hiểu hơn về gốc gác, về tình yêu thương đã nuôi dưỡng họ khôn lớn.
Hãy thử tưởng tượng, hàng chục năm sau, con cháu bạn đọc được những dòng bạn viết về món canh chua mẹ nấu, về tiếng ru hời, về cái tết đầu tiên xa nhà mà mẹ đã động viên qua điện thoại… Đó không chỉ là ký ức của bạn, mà còn là một phần của lịch sử gia đình họ. Nó giúp thế hệ sau cảm nhận được sự ấm áp, tình yêu và cả những khó khăn mà thế hệ trước đã trải qua. Viết là cách để ký ức không bị lãng quên.
{width=800 height=533}
Khi bắt tay vào viết về mẹ, bạn buộc phải lật lại từng trang ký ức, suy ngẫm về những gì mẹ đã làm, đã nói, đã hy sinh. Quá trình này giúp bạn nhìn nhận lại mọi thứ dưới một góc độ khác, trưởng thành và sâu sắc hơn. Có thể có những chuyện ngày xưa bạn cho là hiển nhiên, thì nay khi viết lại, bạn mới nhận ra đó là cả một sự cố gắng, một nỗi lòng của mẹ. Bạn sẽ thấy rõ hơn những nếp nhăn trên khóe mắt mẹ không chỉ là dấu hiệu tuổi tác, mà còn là minh chứng cho những đêm thức trắng lo toan; bàn tay gầy guộc không chỉ để nấu ăn, giặt giũ, mà còn để nâng đỡ, vỗ về bạn qua bao giông bão.
Viết là một hình thức chiêm nghiệm. Nó giúp bạn đặt mình vào vị trí của mẹ, dù chỉ một phần nhỏ. Bạn sẽ hiểu hơn về những khó khăn mẹ đã đối mặt, những ước mơ mẹ có thể đã gác lại vì con. Sự thấu hiểu này dẫn đến lòng trân trọng sâu sắc hơn đối với tình mẫu tử – thứ tình cảm thiêng liêng, vô điều kiện mà không gì trên đời có thể sánh được.
Đôi khi, mối quan hệ với mẹ có thể phức tạp, chứa đựng cả những nỗi buồn, sự hiểu lầm hay những tiếc nuối chưa nói thành lời. Việc viết về mẹ một cách chân thật, bao gồm cả những cảm xúc khó khăn, có thể là một quá trình chữa lành mạnh mẽ. Khi bạn viết ra, bạn đang đối diện trực tiếp với những cảm xúc ấy, cho phép chúng tồn tại và được giải phóng. Bạn có thể viết về những lời bạn ước mình đã nói, những điều bạn ước mình đã làm, hoặc chỉ đơn giản là bày tỏ sự hối tiếc về thời gian đã qua.
Hành động viết giúp sắp xếp lại suy nghĩ, làm dịu đi những cơn sóng cảm xúc dữ dội trong lòng. Nó giúp bạn chấp nhận những gì đã xảy ra, tìm thấy sự bình yên và tiến về phía trước. Đây là một liều thuốc cho tâm hồn, giúp bạn giải tỏa căng thẳng, giảm bớt gánh nặng và tìm lại sự cân bằng. Việc viết về mẹ không chỉ là để nhớ, để tri ân, mà còn là để giải thoát cho chính mình.
Nhiều người muốn viết về mẹ lắm, nhưng lại cảm thấy bí bách, không biết bắt đầu từ đâu, hoặc cảm xúc quá mạnh mẽ khiến họ không thể đặt bút. Đừng lo, đó là điều hết sức bình thường. Cảm xúc dành cho mẹ thường rất sâu nặng, và việc chuyển hóa nó thành ngôn từ cần thời gian và sự kiên nhẫn.
Nguồn cảm hứng để viết về mẹ không nằm ở đâu xa xôi cả, nó hiện diện ngay trong cuộc sống hàng ngày của bạn, trong những kỷ niệm bình dị nhất.
Hãy chọn một chi tiết nhỏ, một kỷ niệm cụ thể và bắt đầu viết về nó. Viết thật chi tiết, dùng tất cả các giác quan để miêu tả. Đừng ngại ngần với ngôn từ, chỉ cần viết ra những gì bạn cảm nhận. Từ một chi tiết nhỏ, câu chuyện về mẹ sẽ dần hé mở.
{width=800 height=450}
Việc viết về mẹ không nhất thiết phải theo một khuôn mẫu nhất định nào. Bạn có thể lựa chọn hình thức thể hiện phù hợp nhất với cảm xúc, năng khiếu và mục đích của mình.
Không có hình thức nào là tốt nhất hay tệ nhất. Quan trọng là bạn cảm thấy thoải mái và dễ dàng nhất khi thể hiện cảm xúc của mình. Hãy thử nghiệm và tìm ra phong cách phù hợp với mình.
“Tôi không phải nhà văn, tôi không biết viết gì cả.” Đây là lời biện minh phổ biến nhất khiến nhiều người chùn bước. Tuy nhiên, viết về mẹ không đòi hỏi bạn phải có tài năng văn chương xuất chúng. Nó chỉ cần sự chân thành.
Hãy quên đi ngữ pháp phức tạp, câu văn trau chuốt. Chỉ cần viết như bạn đang nói chuyện với một người bạn thân về mẹ mình vậy. Bắt đầu bằng việc trả lời những câu hỏi đơn giản:
Viết về một câu chuyện nhỏ, một khoảnh khắc ấn tượng. Tập trung vào việc miêu tả chi tiết sự kiện đó, cảm xúc của bạn và phản ứng của mẹ. Đừng lo lắng về việc nó có “đủ hay” hay không. Mục đích chính là để bạn được bày tỏ và ghi lại. Cứ viết đi, đừng dừng lại để chỉnh sửa quá nhiều lúc đầu. Giai đoạn viết nháp là để tuôn chảy cảm xúc và ý tưởng. Việc chỉnh sửa có thể làm sau.
Mỗi người mẹ là một vũ trụ riêng, đầy những câu chuyện, những phẩm chất và những hy sinh thầm lặng. Để bài viết về mẹ trở nên phong phú và có chiều sâu, bạn có thể tập trung vào những khía cạnh khác nhau trong cuộc đời mẹ và mối quan hệ của bạn với mẹ.
Mẹ là người hùng không mặc áo choàng, không có siêu năng lực, nhưng lại sở hữu sức mạnh phi thường và lòng hy sinh vô bờ bến. Bà là người đã vượt qua bao khó khăn, vất vả để nuôi dạy chúng ta nên người.
Bạn có thể viết về những lần mẹ thức khuya dậy sớm để lo cho bạn đi học, những khi mẹ ốm nhưng vẫn cố gắng chăm sóc cả gia đình, những quyết định khó khăn mẹ phải đưa ra để bảo vệ bạn, hoặc đơn giản là cách mẹ luôn đặt nhu cầu của con lên trước nhu cầu của bản thân. Kể một câu chuyện cụ thể về một lần bạn chứng kiến hoặc cảm nhận rõ nhất sự hy sinh ấy. Miêu tả cảm xúc của bạn khi đó và bây giờ khi nhìn lại. Chính sự hy sinh ấy đã tạo nên sức mạnh phi thường trong con người mẹ, giúp mẹ vượt qua mọi thử thách.
{width=800 height=533}
Mẹ không chỉ nuôi dưỡng thể xác, mà còn là người thầy đầu tiên và quan trọng nhất, trang bị cho chúng ta hành trang tinh thần để bước vào đời. Những bài học của mẹ có thể không được nói thành lời một cách trang trọng, mà thấm dần qua hành động, qua cách mẹ sống.
Hãy nhớ lại những lời mẹ thường nói, những hành động mẹ thường làm mà bạn đã học theo. Đó có thể là sự nhắc nhở về việc “một miếng khi đói bằng một gói khi no”, về việc “thương người như thể thương thân”, về tầm quan trọng của sự trung thực, hay về cách vượt qua thất bại bằng sự kiên trì. Kể lại câu chuyện về một lần mẹ dạy bạn một bài học ý nghĩa. Bài học đó đã ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn như thế nào? Bạn có áp dụng nó trong cuộc sống hàng ngày không?
Tuổi thơ của chúng ta gắn liền với hình ảnh mẹ. Những ký ức về mẹ trong giai đoạn này thường là những kỷ niệm đẹp đẽ, trong sáng và có sức ảnh hưởng sâu sắc đến tính cách sau này.
Hãy đào sâu vào kho báu ký ức tuổi thơ. Nhớ lại những trò chơi mẹ chơi cùng bạn, những câu chuyện mẹ kể trước khi đi ngủ, những lần mẹ chăm sóc bạn khi ốm, hay hương vị đặc trưng của món ăn mẹ nấu vào những dịp đặc biệt. Miêu tả lại không gian, âm thanh, mùi vị, cảm giác của những ký ức đó. Ví dụ, nếu là bữa cơm mẹ nấu, hãy miêu tả mùi thơm của hành phi, tiếng xèo xèo khi mẹ rang thịt, màu sắc hấp dẫn của món rau luộc, cảm giác ấm áp khi cả nhà quây quần. Những chi tiết nhỏ này sẽ làm bài viết thêm sống động và chân thực.
{width=800 height=450}
Tình yêu của mẹ không chỉ được thể hiện qua lời nói, mà còn qua ánh mắt, nụ cười và những cử chỉ tưởng chừng như vô cùng bình thường.
Hãy chú ý đến ngôn ngữ cơ thể của mẹ. Nụ cười của mẹ có đặc điểm gì? Ánh mắt mẹ lúc vui, lúc buồn, lúc lo lắng, lúc tự hào khác nhau ra sao? Nhớ lại những lần mẹ lặng lẽ làm điều gì đó cho bạn mà không cần lời cảm ơn, như gấp chăn màn cho bạn, chuẩn bị sẵn quần áo cho ngày mai, hay để dành cho bạn món ngon nhất. Những cử chỉ yêu thương này, dù nhỏ bé, lại nói lên rất nhiều về tấm lòng của mẹ. Miêu tả lại một cử chỉ cụ thể và cảm xúc mãnh liệt mà nó mang lại cho bạn.
Cuộc đời mẹ không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng. Chắc hẳn mẹ đã phải đối mặt với không ít khó khăn, thử thách, thậm chí là biến cố lớn. Cách mẹ đối diện với những điều đó thể hiện bản lĩnh và sự kiên cường phi thường của một người phụ nữ, một người mẹ.
Viết về những lần bạn chứng kiến mẹ mạnh mẽ đối diện với nghịch cảnh. Cách mẹ lo toan khi gia đình gặp khó khăn, cách mẹ giữ vững tinh thần khi có người thân đau ốm, cách mẹ động viên mọi người khi gặp chuyện buồn. Những câu chuyện này không chỉ khắc họa một người mẹ yêu con, mà còn là hình ảnh một người phụ nữ đầy nghị lực, là tấm gương sáng cho bạn noi theo. Miêu tả lại tình huống khó khăn đó, vai trò của mẹ trong việc vượt qua nó, và bạn đã học được gì từ sự kiên cường của mẹ.
Để bài viết về mẹ không chỉ là liệt kê sự kiện, mà thực sự chạm đến trái tim người đọc (và cả trái tim bạn khi viết), cần có sự đầu tư vào cảm xúc và cách thể hiện.
Ngôn ngữ sẽ trở nên sống động và có sức lay động mạnh mẽ hơn khi bạn sử dụng các giác quan để miêu tả. Đừng chỉ nói “mẹ là người nấu ăn ngon”, hãy miêu tả cụ thể: “Tôi vẫn nhớ mùi thơm của nồi cá kho mẹ nấu vào chiều mưa, mùi nước mắm quyện với tiêu cay nồng xộc lên mũi, vị mặn ngọt đậm đà tan trong miệng, và cảm giác ấm áp lan tỏa khi ăn cùng với bát cơm trắng dẻo thơm”.
Hãy nhớ lại:
Việc sử dụng chi tiết giác quan giúp người đọc hình dung rõ ràng hơn về mẹ của bạn, khiến họ cảm thấy như đang cùng bạn sống lại khoảnh khắc đó, và cảm xúc sẽ được truyền tải một cách mạnh mẽ hơn.
{width=800 height=533}
Thay vì đưa ra những nhận định chung chung như “mẹ tôi rất yêu thương”, hãy kể một câu chuyện cụ thể minh chứng cho điều đó. Đây chính là nguyên tắc “Show, don’t tell” (Thể hiện, đừng nói).
Ví dụ: Thay vì viết “Mẹ tôi là người rất kiên cường”, hãy kể câu chuyện về lần gia đình bạn gặp khó khăn về tài chính, mẹ đã làm thêm những công việc gì, mẹ đã động viên cả nhà ra sao, và cuối cùng mọi người đã vượt qua như thế nào nhờ sự nỗ lực của mẹ.
Những câu chuyện cụ thể, dù nhỏ bé, lại có sức nặng và độ tin cậy hơn rất nhiều so với những lời khen chung chung. Nó giúp người đọc thấy được hình ảnh mẹ của bạn một cách rõ nét và tin vào những phẩm chất bạn đang miêu tả. Chọn một vài câu chuyện tiêu biểu về mẹ và kể chúng thật chi tiết, chân thực, sử dụng cả ngôn ngữ đối thoại (nếu nhớ được).
Bài viết về mẹ sẽ không thể chạm đến trái tim nếu thiếu đi cảm xúc chân thật của người viết. Đừng ngại ngần bày tỏ tình yêu, lòng biết ơn, sự ngưỡng mộ, hay thậm chí là những nỗi buồn, tiếc nuối (nhưng hãy thể hiện một cách tinh tế và trưởng thành).
Khi viết về một kỷ niệm nào đó, hãy dừng lại và hỏi bản thân: Lúc đó mình cảm thấy thế nào? Bây giờ nghĩ lại, mình cảm thấy ra sao? Điều gì ở mẹ khiến mình xúc động nhất? Đừng cố gắng che giấu hay làm giảm nhẹ cảm xúc của mình. Hãy viết thật lòng, dù đôi khi nó khiến bạn rơi nước mắt. Chính sự chân thành này sẽ kết nối bạn với người đọc và với chính câu chuyện của mình.
Nếu bạn còn nhớ những câu nói đặc trưng của mẹ, hoặc có thể hình dung được mẹ sẽ nghĩ gì trong một tình huống nhất định, hãy lồng ghép chúng vào bài viết. Việc này giúp bài viết có thêm giọng điệu, làm nhân vật “mẹ” trở nên sống động và gần gũi hơn.
Ví dụ: Khi kể về lần bạn vấp ngã, thay vì chỉ nói “mẹ đã động viên tôi”, bạn có thể viết: “Tôi vẫn còn văng vẳng bên tai lời mẹ nói hôm ấy, sau khi tôi khóc sưng mắt vì trượt đại học: ‘Con gái mẹ giỏi lắm, cánh cửa này đóng lại sẽ có cánh cửa khác mở ra. Quan trọng là con không bỏ cuộc.'”.
Những lời thoại này không cần phải chính xác từng câu từng chữ, nhưng cần thể hiện đúng tinh thần và tính cách của mẹ. Nếu không nhớ lời thoại cụ thể, bạn có thể diễn tả suy nghĩ hoặc thái độ của mẹ trong tình huống đó. Điều này giúp người đọc cảm nhận được sự hiện diện của mẹ trong bài viết.
Như đã đề cập, có nhiều cách khác nhau để viết về mẹ. Tùy thuộc vào mục đích và đối tượng, bạn có thể lựa chọn hình thức phù hợp.
Viết thư là cách truyền thống và vô cùng ý nghĩa để bày tỏ lòng mình.
Bức thư này có thể gửi đi hoặc giữ lại cho riêng mình như một cách để giãi bày.
Thơ là hình thức cô đọng cảm xúc và sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, vần điệu.
Thơ không cần phải dài, nhưng cần sâu sắc và giàu cảm xúc.
Nhật ký mang tính cá nhân, riêng tư và không gò bó về cấu trúc hay ngôn ngữ.
Nhật ký là hành trình ghi chép liên tục, tạo nên một bức chân dung mẹ đa chiều qua thời gian.
Hình thức này phù hợp với những người thích kể chuyện và muốn đi sâu vào một khía cạnh hoặc một giai đoạn cụ thể.
Truyện ngắn/tản văn cho phép bạn khám phá sâu hơn về mẹ qua lăng kính của một người kể chuyện.
Trong thời đại số, chia sẻ trên mạng xã hội là cách nhanh chóng để bày tỏ cảm xúc và kết nối.
Tuy nhiên, như đã nói, hãy cẩn trọng với sự riêng tư khi chia sẻ những điều quá cá nhân về mẹ trên không gian công cộng.
Hành trình viết về mẹ không chỉ là việc ghi lại kỷ niệm, mà còn là quá trình tự khám phá và kết nối sâu sắc hơn với thế giới xung quanh.
Mẹ là một phần không thể tách rời của cội nguồn, là người đã tạo nên bạn. Khi viết về mẹ, bạn đang kết nối lại với chính gốc rễ của mình. Bạn hiểu hơn về quá khứ, về những giá trị gia đình được truyền lại, về những khó khăn mà thế hệ trước đã trải qua. Việc này giúp bạn hiểu hơn về bản thân mình – những tính cách, thói quen, hay cả những nỗi sợ hãi của bạn có thể đã được hình thành hoặc ảnh hưởng từ mẹ. Sự thấu hiểu này mang lại cảm giác vững chãi, thuộc về và giúp bạn định hình rõ hơn con đường mình đang đi.
{width=800 height=218}
Những bài viết về mẹ chứa đựng tình yêu thương chân thành có sức mạnh lan tỏa rất lớn. Khi bạn chia sẻ (dù chỉ với một vài người thân yêu hoặc trên không gian mạng), câu chuyện của bạn có thể chạm đến trái tim người khác, gợi lên trong họ những cảm xúc tương tự về mẹ của chính mình. Nó có thể truyền cảm hứng cho họ dành nhiều thời gian hơn cho mẹ, bày tỏ tình yêu thương thường xuyên hơn, hoặc cũng bắt đầu viết về mẹ của họ.
Tình yêu thương là thứ càng cho đi càng nhận lại. Việc bạn bày tỏ và chia sẻ tình cảm về mẹ không chỉ làm cho mối quan hệ của bạn thêm bền chặt, mà còn gieo mầm hạnh phúc và sự trân trọng tình thân trong cộng đồng. Đó là một đóng góp nhỏ bé nhưng ý nghĩa để làm cho thế giới này ấm áp hơn.
Trong tương lai, những bài viết về mẹ của bạn có thể trở thành một phần quan trọng của di sản tinh thần gia đình. Con cháu bạn sẽ đọc được những dòng ấy, hiểu hơn về người bà, người cụ của mình – một người phụ nữ bằng xương bằng thịt, với những niềm vui, nỗi buồn, sức mạnh và tình yêu thương vô bờ bến. Họ sẽ biết về những câu chuyện mà có thể bạn không bao giờ kể hết bằng lời nói.
Di sản này không chỉ là thông tin, mà là cảm xúc, là giá trị. Nó giúp thế hệ sau kết nối với nguồn cội của họ một cách sâu sắc hơn, nuôi dưỡng lòng hiếu thảo và tình yêu thương gia đình. Những bài viết của bạn là minh chứng sống động cho tình mẫu tử, là ngọn lửa ấm áp truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Bắt đầu viết về mẹ là một bước đi ý nghĩa, và để hành trình này trọn vẹn, hãy ghi nhớ một vài điều sau đây.
Nhiều người cảm thấy áp lực phải viết thật hay, thật “văn vẻ” khi viết về mẹ. Hãy gạt bỏ áp lực đó sang một bên. Mục đích chính của việc viết không phải là để thi thố văn chương, mà là để bày tỏ lòng mình, để ghi lại và để chữa lành.
Hãy viết cho chính bạn trước tiên. Viết ra những gì bạn cảm nhận, những gì bạn nhớ, một cách tự nhiên nhất. Đừng lo lắng về việc câu văn có lủng củng không, ngữ pháp có sai không, hay ý tứ có được sắp xếp logic không. Đó là những điều có thể chỉnh sửa sau. Giai đoạn quan trọng nhất là tuôn chảy cảm xúc và ý tưởng lên trang giấy (hoặc màn hình). Hãy coi đây là một cuộc trò chuyện riêng tư giữa bạn và chính mình, hoặc giữa bạn và mẹ.
Để có thể viết về mẹ một cách sâu sắc, bạn cần cho mình thời gian và không gian để hồi tưởng. Hãy tìm một nơi yên tĩnh, không bị làm phiền. Ngồi lại, nhắm mắt lại, và để dòng ký ức về mẹ ùa về.
Bạn có thể xem lại những bức ảnh cũ của mẹ và gia đình, nghe lại những bài hát mẹ thích, ghé thăm những địa điểm gắn liền với mẹ (nhà cũ, trường học cũ, nơi mẹ hay đi chợ), hoặc đơn giản là ngồi ngắm nhìn một món đồ của mẹ mà bạn vẫn giữ. Những hành động nhỏ này có thể khơi gợi lại những cảm xúc, kỷ niệm mà bạn tưởng chừng đã quên. Ghi nhanh lại những ý tưởng, từ khóa, hoặc hình ảnh xuất hiện trong đầu bạn trong quá trình hồi tưởng. Đây sẽ là nguyên liệu quý giá cho bài viết của bạn.
Sau khi hoàn thành bài viết về mẹ, bạn có thể lựa chọn giữ nó cho riêng mình, gửi trực tiếp cho mẹ (nếu có thể), hoặc chia sẻ với những người thân yêu khác, hoặc thậm chí là trên không gian mạng (như đã nói ở trên, cân nhắc sự riêng tư).
Việc chia sẻ bài viết có thể mang lại những phản hồi bất ngờ. Mẹ của bạn có thể sẽ vô cùng xúc động và hạnh phúc khi đọc được những dòng tâm tình của bạn. Những người thân khác có thể tìm thấy sự đồng cảm và cùng bạn ôn lại kỷ niệm. Thậm chí, những người đọc xa lạ cũng có thể được truyền cảm hứng từ câu chuyện của bạn.
Tuy nhiên, hãy chỉ chia sẻ khi bạn cảm thấy thực sự sẵn sàng và thoải mái. Không có gì sai khi giữ lại những dòng viết này như một kho báu cá nhân. Điều quan trọng nhất vẫn là hành trình bạn đã đi qua khi viết về mẹ.
Bắt tay vào hành trình viết về mẹ là món quà vô giá mà bạn có thể trao tặng cho chính mình và cho người phụ nữ tuyệt vời nhất cuộc đời mình. Đó không chỉ là việc ghi lại ký ức, mà còn là cách để yêu thương, để thấu hiểu và để trưởng thành. Đừng chần chừ nữa, hãy bắt đầu ngay hôm nay nhé.
Ý kiến của bạn
Tags
Tin liên quan
Tin đọc nhiều
Cùng chuyên mục
Đăng ký nhận tin tức của chúng tôi tại đây
Nhập email của bạn tại đây để nhận tin tức mới nhất của chúng tôi